Bác sĩ Lê Hữu Tuấn
Bác sĩ Lê Hữu Tuấn
Quản trị viên Lão Tuấn - Tinh hoa y học dân tộc 15/08/2025 lúc 14:44
Bà con thân mến, chắc hẳn bà con cũng đã nghe câu: “Người Việt Nam ra ngõ là gặp cây thuốc, nhưng lại chết trên đống thuốc.” Quả thật là nghịch lý phải không? Nhưng không phải quá vô lý đâu

Người Tây thích thuốc Nam, còn người Việt lại chẳng mặn mà – Tưởng nghịch lý nhưng phản ánh đúng thực trạng

Hôm nay, Lão xin chia sẻ đôi dòng về câu chuyện này, bà con cùng cho ý kiến nhé.

“Tây thì thích thuốc ta, còn ta… lại chết trên đống thuốc”

Khi còn làm việc tại Bệnh viện Y học cổ truyền Trung ương, Lão đã có dịp đón tiếp rất nhiều đoàn chuyên gia và sinh viên quốc tế đến học hỏi về cây thuốc Nam. 

Họ nghiên cứu một cách nghiêm túc, trân trọng từng lá cây, từng bài thuốc dân gian. Với họ, thuốc Nam không phải là thứ cũ kỹ, mà là kho tri thức quý báu, di sản cần bảo tồn và phát huy.

Vậy còn người Việt mình, ngay cả với những người sinh ra trong làng quê, nơi mà mỗi bờ rào, mỗi lối đi đều có cây thuốc, nhưng lại thường xuyên tìm đến thuốc ngoại, chữa bệnh bằng phương pháp hiện đại, bỏ qua những bài thuốc đã từng cứu sống bao thế hệ trước.

"Người ta học để giữ, còn mình bỏ quên gốc rễ"

Nhiều bạn trẻ nước ngoài khi đến Việt Nam, họ không chỉ ngạc nhiên mà còn đặt vô số câu hỏi rất chi tiết về dược tính, cách sử dụng và quy trình chế biến của từng loại cây thuốc. Họ học để ứng dụng, để phát triển sản phẩm và thậm chí đưa thuốc Nam vào hệ thống chăm sóc sức khỏe cộng đồng ở quốc gia họ.

Trong khi đó, người Việt chúng ta lại đang sống giữa rừng thuốc mà không nhận ra giá trị. Nhiều bệnh nhẹ hoàn toàn có thể xử lý bằng cây nhà lá vườn, nhưng do thiếu kiến thức hoặc mất niềm tin vào thuốc Nam, bệnh lại nặng thêm.

"Thuốc gần mà xa"

Trong nhiều năm công tắc, Lão đã khám cho không ít người Việt, bệnh tật xuất phát từ lối sống hiện đại, ăn uống công nghiệp, thiếu vận động. Nhưng khi nói đến thuốc Nam, nhiều người lại ngần ngại, cho rằng đó là cách chữa chậm hay thiếu cơ sở khoa học.

Sự ngờ vực đó không phải hoàn toàn lỗi của người dân, mà là do chúng ta chưa làm đủ để bảo vệ và phát triển Y học cổ truyền. Chúng ta chưa đưa thuốc Nam gần gũi hơn với đời sống hiện đại, chưa kết nối được giá trị truyền thống với nhu cầu của con người trong xã hội đô thị.

“Giữ thuốc Nam là giữ lấy phần hồn dân tộc”

Lão không bao giờ lý tưởng hóa thuốc Nam. Không phải bài thuốc nào cũng chữa được hết bệnh, không phải lá cây nào cũng là thần dược. Nhưng có một điều chắc chắn: Thuốc Nam là phần không thể thiếu trong văn hóa y học Việt Nam. Nó gắn liền với lối sống, thói quen, khí hậu, thổ nhưỡng và cả tâm lý người Việt.

Nếu chúng ta không hiểu và gìn giữ, một ngày nào đó khi muốn quay về, có thể sẽ đã muộn.

Bà con thấy đấy, người nước ngoài đang học rất nhanh và rất sâu về thuốc Nam, họ trân trọng điều mà chính ta đang bỏ quên. Lão chỉ mong rằng người Việt mình sẽ kịp nhận ra giá trị của thuốc Nam.

Không cần phải quay về với bát thuốc đắng ngày xưa, chỉ cần hiểu rằng: Cây thuốc không phải là chuyện của quá khứ, mà là một phần giải pháp cho tương lai.

Vậy nếu ai đó còn nghi ngờ về thuốc Nam, xin hãy nhìn lại chính nơi mình đang sống, biết đâu bài thuốc quý lại đang mọc ngay bên thềm nhà. Bản thân Lão vẫn cảm thấy thực sự may mắn vì vẫn còn bà con ở đây nghe Lão chia sẻ về thuốc Nam.

Lão Tuấn – Trung tâm Thuốc Dân Tộc

Chia sẻ bài viết mạng xã hội:
BS CKII. TTUT Lê Hữu Tuấn
BS CKII. TTUT Lê Hữu Tuấn

Lão gửi gắm đôi điều:

Đông y trị bệnh là khai thông khí huyết, điều hòa âm dương, dưỡng tạng phủ cho vững – có gốc mạnh thì ngọn mới bền!